The Love Story
Mưa đến là khi nắng đã tắt....1 người ra đi để 1 người xuất hiệnNắng hồn nhiên, vui tươi.....Còn mưa lạnh lùng và cô đơn
Ngày ngày nắng và mưa cứ chơi trò trốn tìm người xuất hiện người biến mất....
Và....nắng chợt nhận ra năng yêu mưa mất rồi....Nhưng ko cách nào đến được.....
Làm sao có mưa khi trời nắng?!?!
Đôi khi người ta vẫn thấy lúc mưa có nắng, nhưng mưa ấy ko kéo dài lâu và gây bệnh cho con người....giống như sự kết hợp giữa mưa và nắng....ko thể....
Khi mưa đến và ra đi năng cố gắng chạy theo níu giữ mưa.....tuy điều ước được thực hiên nhưng được ở bên Mưa....1 chút thôi....cũng làm nắng hạnh lắm rồi....Hạnh Phúc ấy tạo nên 7 sắc cầu vồng tuyệt đẹp....
Dù biết nắng và mưa mãi mãi không đến được và nhau nhưng Nắng vẫn luôn quan tâm, chăm sóc đến Mưa...Nắng cho đi và ko mong nhận lại....
Đôi khi nắng cũng suy nghĩ.....
Tình yêu một phía liệu rồi có hạnh phúc?!
Có là t/y thật ko ?! Hay chỉ là ngộ nhận
Mỗi khi mưa cười tí tách thì năng lung linh, rạng rỡ
Mỗi khi mưa buồn, nỗi giận làm thành dông thì năng cũng nhạt màu
Cây hỏi:"Sao ko dũng cảm lấy t/y của mình"
Nắng chỉ mỉm cười và hiểu mình ko đủ can đảm....
Và biếk ko có được mưa....Nắng ra đi......
Mưa ko còn gặp nắng
Cầu vồng ko còn xuất hiện
Nắng ra đi Mưa mới xác định được vị trí của nắng
1 t/y đã vụt mất
1 niềm đau
1 nỗi nhớ
.....
Mưa và Nắng đã từng có nhau nhưng bản thân ko nhận ra....hạnh phúc ấy là khi cầu vồng xuất hiện.....Khi nó đến tạo nên 1 phép màu-1 phép màu t/y....lung linh và kì diệu đến lạ lùng....biến những thứ ko thể thành có thể....Nhưng ko biết nắm bắt...cầu vồng chỉ xuất hiện 1 cách ngắn ngủi...Vội đến rồi vội đi, để lại phía sau nhưng vệt màu ngày càng nhạt dần....
Khi nắng ra đi....con người tưởng chừng ko bao giờ khóc cũng đã rơi lệ....Những hạt mưa rơi xuống mang theo bao nỗi nhớ nỗi đau của mưa.....cũng như con người.....khi bùn khi khóc thì hay muốn gặp mưa....vì mưa bảo vệ cái vỏ bọc mạnh mẽ...Mưa và con người....nước mắt của mưa & con người.....hòa làm 1....Dường như họ đã trở thành bạn của nhau.....
Nắng ra đi có vẻ nhẹ nhõm hơn...Nắng dường như sống rất tốt....Hằng ngày nắng lấp lánh mọi nơi....mang sức sống đến cho mọi người....ko ai có thế biết rằng.....
Trước đó đã có 1 con mưa lớn
Gió thổi mạnh....Nắng chợt sợ hãi....Gió đã làm bức tường ngăn mưa và nắng....Kỉ ức cũ ùa về....
Ngày trước gió ùa vế mát lạnh, sảng khoái....Mưa yêu gió....yêu rất nhìu....mưa hiền hòa bên gió.....nhưng gió....gió ko bao giờ dừng lại....gió đi ko ngừng....Mưa đợi gió....rồi ngày gió quay về cũng đến....nhưng gió mang theo cảm giác lạnh buốt làm mưa đau....rồi ra đi mãi....Dù nắng cố gắng thế nào....vẫn ko thể làm mưa hạnh phúc như gió đã làm...Nắng nản....Nắng ra đi....lại làm mưa đau....Nắng đi đâu đều làm vật đó có bóng...nắng sợ làm cái bóng....cái bóng....của gió....nắng ko chịu được....và ko quay lại như gió....
Nắng và mưa k biết bao giờ mới gặp lai....Và khi gặp lại...nắng có phải nắng của ngày xưa?!?! Mưa có còn là 1 ng` nắng yêu?!?! Chỉ biết rằng khi nắng và mưa cạnh nhau dù chỉ 1 khoảnh khắc ít ỏi sẽ luôn có 1 câu vồng xuất hiện- 1 cầu vồng hạnh phúc- 1 cầu vồng của sự kì diệu tình yêu ......