Rain!
Thứ 6 ngày 23 tháng 9 năm 2011..
Có 1 đứa bé.....
Vừa ghét mưa…Lại cũng vừa yêu mưa tha thiết….
2 vấn đề tưởng rằng như đối lập nhau nhưng lại có mặt trong cùng 1 hiện tượng...
Đúng đấy….
Nó ghét mưa..Bởi mưa ....buồn...
Nó ghét mưa..Bởi mưa ....nặng hạt...
Nó ghét mưa bởi mưa ....trắng xoá...
Nó ghét mưa bởi mưa ....lạnh lùng ...
Nó ghét mưa bởi mưa ....sầu...
Mưa……
Hàng trăm hàng ngàn lý do khiến nó ghét mưa…
Mưa…Khiến cho tâm trạng nó trở nên trầm lắng…
Suy nghĩ nhiều…
Làm cho nó cảm thấy ....
Cuộc sống hỗn loạn hiện tại thêm phần u tối và rầu rĩ..
Mưa Quanh nó. Xuất hiện liên tục trong nó ...
Mưa ngoài trời....Hối hả..Vội vã[/b]
[b]Mưa trong lòng ....Khó hình dung..Lạnh lẽo
Và mưa..Trên khoé mắt..Mặn Chát và đắng ngắt…..
….Cũng có lẽ vì mưa…đôi khi nó lạnh lùng và nhiều suy nghĩ…..
..........Nhưng ngược lại….Chính nó cũng yêu mưa tha thiết ...
Với mưa.. Nó có đủ can đảm để đối mặt với chính bản thân mình..
1 con người bên trong yếu đuối và thiếu suy nghĩ….
Với mưa.. Nó Có đủ can đảm để khóc…nước mắt hoà với nứơc mưa….Nhoà đi trong mắt nó…..
Ngẫm sự đời dưới mưa ..Hài hước thật ...
Biết bao lần nó bước đi trong mưa ..
Ko phải để tắm mưa…
Ko phải để thử cái hương vị ngai ngái của mưa ...
Cũng chẳng phải để uớt sũng khắp mình mẩy…..
Đơn giản lắm…
Nó di trong mưa để giấu đi những giọt nước mắt…..
Nó hiểu rằng…Trong mưa..Ko ai phát hiện ra 1 điều rằng: "Nó đang khóc" ...
Nó hiểu rằng trong mưa…..Nó mới nghĩ được đến tương lai ...
Nó Ghét… Ghét lắm...Ghét cay ghét đắng ...
Ghét những cơn mưa dài..Xối xả..Uớt át…..
Mưa …Cô đơn lắm…Mưa đến..Rồi đi..
Nhạt nhoà...Vội vã….Để lại dư âm lạnh lùng và cái mùi mưa ngấm với mùi đất…..
Tàn tạ…Tan tác…..Như chính cái hạnh phúc của bản thân nó…..
Đến và đi…..Vội vàng khiến nó chẳng kịp cảm nhận….
Nó ...
Đã từng hận bản thân…Chán ngán cuộc đời….Và ghét Cái cuộc sống xã hội bẩn thỉu bon chen….
Nó.. đã từng muốn buông xuôi tất cả…..
….Mưa…Khiến nó có nhiều cảm nhận khó nghĩ…..
Mấy hôm nay…Trời cũng mưa…
Ào ạt ….Buốt giá….
Nhưng hình như có 1 cái gì đó khang khác ...
Mưa Thật Đẹp…..Tự do và mạnh mẽ…
Vung vẩy..Phá vỡ cái sự yên lặng vốn có của ngày hạ…
Phải chăng nó đang nghĩ về 1 cái gì đó xa xôi ….Có thể lắm chứ ..
Nó thích tắm mưa…..Và vùng vẫy trong mưa với 1 mớ tâm trạng hỗn độn…
Buồn có..vui có..Chán nản có..Suy nghĩ có...
….Nhiều lúc sao thấy cuộc sống quá vất vả bon chen..Mệt mỏi lắm chứ….
Nhiều người mắng nó..Chửi nó…chà đạp lên tự trọng của nó….
Nó chẳng khóc….Thậm chí là nó cuời 1 cách khinh bỉ….lì lợm ...
Nhiều lúc thấy sao khó vượt qua..Muốn buông xuôi..Muốn dừng lại….
Nhưng đôi khi lại muốn phá vỡ cái vỏ bọc xung quanh…Vượt qua tất cả..Khát khao tự do lắm……
Nhiều lần như thế lắm…..
Nó tìm đến mưa….Khóc trong mưa…Nó nghĩ về tình cảm..Những cái tình cảm đã giằng xé nó và bóp nát nó 1 cách tàn nhẫn….Lạnh Lắm chứ…..Đau lắm chứ……Hài thật...
Mưa…Đón nhận nó….Thậm chí ..Khóc cùng nó..Trong tiếng rào rào và hơi thở ngai ngái…….
Dường như mỗi lần nó cần mưa đều có mặt….Song hành cùng nó...
Tự dưng nó nhớ ....nhớ lắm....
Nó chợt cười…..Kiểu cười ko cảm xúc...
Tình yêu…..Mơ hồ và nhạt nhoà….Cũng như mưa và tình cảm của nó vậy ...
Chả biết từ khi nào…..Nó bỗng yêu mưa tha thiết ...
[ Có đôi khi….Thèm muốn 1 vòng tay…1 hơi thở sưởi ấm trái tim lạnh….Và 1 tình cảm thiêng liêng xua đi bao giá băng……Biết đến bao giờ??? ]
Sang- Nhật ký ...
Thứ 6 ngày 23 tháng 9 năm 2011..
Có 1 đứa bé.....
Vừa ghét mưa…Lại cũng vừa yêu mưa tha thiết….
2 vấn đề tưởng rằng như đối lập nhau nhưng lại có mặt trong cùng 1 hiện tượng...
Đúng đấy….
Nó ghét mưa..Bởi mưa ....buồn...
Nó ghét mưa..Bởi mưa ....nặng hạt...
Nó ghét mưa bởi mưa ....trắng xoá...
Nó ghét mưa bởi mưa ....lạnh lùng ...
Nó ghét mưa bởi mưa ....sầu...
Mưa……
Hàng trăm hàng ngàn lý do khiến nó ghét mưa…
Mưa…Khiến cho tâm trạng nó trở nên trầm lắng…
Suy nghĩ nhiều…
Làm cho nó cảm thấy ....
Cuộc sống hỗn loạn hiện tại thêm phần u tối và rầu rĩ..
Mưa Quanh nó. Xuất hiện liên tục trong nó ...
Mưa ngoài trời....Hối hả..Vội vã[/b]
[b]Mưa trong lòng ....Khó hình dung..Lạnh lẽo
Và mưa..Trên khoé mắt..Mặn Chát và đắng ngắt…..
….Cũng có lẽ vì mưa…đôi khi nó lạnh lùng và nhiều suy nghĩ…..
..........Nhưng ngược lại….Chính nó cũng yêu mưa tha thiết ...
Với mưa.. Nó có đủ can đảm để đối mặt với chính bản thân mình..
1 con người bên trong yếu đuối và thiếu suy nghĩ….
Với mưa.. Nó Có đủ can đảm để khóc…nước mắt hoà với nứơc mưa….Nhoà đi trong mắt nó…..
Ngẫm sự đời dưới mưa ..Hài hước thật ...
Biết bao lần nó bước đi trong mưa ..
Ko phải để tắm mưa…
Ko phải để thử cái hương vị ngai ngái của mưa ...
Cũng chẳng phải để uớt sũng khắp mình mẩy…..
Đơn giản lắm…
Nó di trong mưa để giấu đi những giọt nước mắt…..
Nó hiểu rằng…Trong mưa..Ko ai phát hiện ra 1 điều rằng: "Nó đang khóc" ...
Nó hiểu rằng trong mưa…..Nó mới nghĩ được đến tương lai ...
Nó Ghét… Ghét lắm...Ghét cay ghét đắng ...
Ghét những cơn mưa dài..Xối xả..Uớt át…..
Mưa …Cô đơn lắm…Mưa đến..Rồi đi..
Nhạt nhoà...Vội vã….Để lại dư âm lạnh lùng và cái mùi mưa ngấm với mùi đất…..
Tàn tạ…Tan tác…..Như chính cái hạnh phúc của bản thân nó…..
Đến và đi…..Vội vàng khiến nó chẳng kịp cảm nhận….
Nó ...
Đã từng hận bản thân…Chán ngán cuộc đời….Và ghét Cái cuộc sống xã hội bẩn thỉu bon chen….
Nó.. đã từng muốn buông xuôi tất cả…..
….Mưa…Khiến nó có nhiều cảm nhận khó nghĩ…..
Mấy hôm nay…Trời cũng mưa…
Ào ạt ….Buốt giá….
Nhưng hình như có 1 cái gì đó khang khác ...
Mưa Thật Đẹp…..Tự do và mạnh mẽ…
Vung vẩy..Phá vỡ cái sự yên lặng vốn có của ngày hạ…
Phải chăng nó đang nghĩ về 1 cái gì đó xa xôi ….Có thể lắm chứ ..
Nó thích tắm mưa…..Và vùng vẫy trong mưa với 1 mớ tâm trạng hỗn độn…
Buồn có..vui có..Chán nản có..Suy nghĩ có...
….Nhiều lúc sao thấy cuộc sống quá vất vả bon chen..Mệt mỏi lắm chứ….
Nhiều người mắng nó..Chửi nó…chà đạp lên tự trọng của nó….
Nó chẳng khóc….Thậm chí là nó cuời 1 cách khinh bỉ….lì lợm ...
Nhiều lúc thấy sao khó vượt qua..Muốn buông xuôi..Muốn dừng lại….
Nhưng đôi khi lại muốn phá vỡ cái vỏ bọc xung quanh…Vượt qua tất cả..Khát khao tự do lắm……
Nhiều lần như thế lắm…..
Nó tìm đến mưa….Khóc trong mưa…Nó nghĩ về tình cảm..Những cái tình cảm đã giằng xé nó và bóp nát nó 1 cách tàn nhẫn….Lạnh Lắm chứ…..Đau lắm chứ……Hài thật...
Mưa…Đón nhận nó….Thậm chí ..Khóc cùng nó..Trong tiếng rào rào và hơi thở ngai ngái…….
Dường như mỗi lần nó cần mưa đều có mặt….Song hành cùng nó...
Tự dưng nó nhớ ....nhớ lắm....
Nó chợt cười…..Kiểu cười ko cảm xúc...
Tình yêu…..Mơ hồ và nhạt nhoà….Cũng như mưa và tình cảm của nó vậy ...
Chả biết từ khi nào…..Nó bỗng yêu mưa tha thiết ...
[ Có đôi khi….Thèm muốn 1 vòng tay…1 hơi thở sưởi ấm trái tim lạnh….Và 1 tình cảm thiêng liêng xua đi bao giá băng……Biết đến bao giờ??? ]
Sang- Nhật ký ...